Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Éo le mảnh đời cậu bé bị trói chân ở bến xe bus tại Mumbai

Éo le mảnh đời cậu bé bị trói chân ở bến xe bus tại Mumbai

Nhìn vào những xã hội đang ngày một phát triển như Ấn Độ, người ta chỉ thấy những hình ảnh hiện đại, hoa lệ nhưng khuất đâu đó nơi góc phố nhỏ, hẻm ngõ vẫn có những phận đời đáng thương.











Lakhan Kale và bà ngoại tại chỗ ở tạm bợ bên vỉa hè
Lakhan Kale và bà ngoại tại chỗ ở tạm bợ bên vỉa hè

Dưới đây là cảnh đời một em nhỏ 9 tuổi bị cột chân tại bến xe bus mà nhà báo Mallika Kapur của CNN từng gặp và ghi nhận lại để thay lời cảnh báo về thực trạng “bù nhìn” của một số quan chức phúc lợi xã hội trước hàng triệu mảnh đời khuyết tật lẩn khuất đâu đó tại Ấn Độ và nạn thiếu cơ sở chuyên biệt dành cho những trẻ em khuyết tật.


Lần đâu tiên nghe thấy câu chuyện cậu bé 9 tuổi bị trói vào cột biển báo bến xe bus tại thủ đô Mumbai, Ấn Độ, tôi vô cùng ngạc nhiên. Tôi nghĩ đó là chuyện không thể tại thủ đô Mumbai này.


Khi tìm đến bến xe bus đó, tôi thậm chí còn ngạc nhiên hơn nữa bởi đây là khu vực tôi qua lại thường xuyên nhưng chưa một lần tôi để ý thấy cậu bé bị trói vào cột ngay bên đường.


Mảnh đời vô hình giữa đường phố tấp nập Mumbai











Hình ảnh đáng thương khi Lakhan bị trói bên vỉa hè để tránh chạy lang qua đường
Hình ảnh đáng thương khi Lakhan bị trói bên vỉa hè để tránh chạy lang qua đường

Giống tôi, hàng nghìn người Mumbai đi qua mà không ai để ý Lakhan Kale – cậu bé 9 tuổi, bị bệnh bại não nằm trên vỉa hè. Theo thống kê mới nhất năm 2011, Ấn Độ có khoảng 26,8 triệu người khuyết tật. Con số tương đương 2,2% tổng dân số 1,2 tỉ người của nước này. Tuy nhiên, nhiều cơ quan khác điển hình là World Bank khẳng định con số thực tế còn cao hơn vậy.


Tuy nhiên, rất nhiều người khuyết tật giống như Lakhan lặng lẽ sống chìm trong đất nước đông đúc – nơi giá trị và sự sống còn của con người phụ thuộc và khả năng làm việc của họ.


Hãy để tôi kể bạn nghe câu chuyện của Lakhan. Ngoài căn bệnh bại não, Lakhan còn bị mù và điếc. Mặc dù vậy, “khi mới sinh ra, Lakhan rất khỏe, thậm chí còn rất bụ bẫm xinh xắn” – bà Sakubai, bà ngoại của Lakhan rớm nước mắt kể lại. Tuy nhiên, vài tháng sau đó, Lakhan bị sốt cao. “Một đêm, thằng bé co giật liên hồi, cuối cùng không bao giờ trở lại được như xưa”. Kể về số phận hẩm hiu của đứa cháu trai ngay từ những ngày tháng đầu đời, bà Sakurai không cầm nổi nước mắt.


Chúng tôi gặp bà nói chuyện tại nơi bà ở - dải đất bẩn thỉu ngay đằng sau bến xe bus. Bộ sari (trang phục của phụ nữ Hindu) được dải xuống đất là nơi bà ăn, ngủ và các sinh hoạt khác.











Nơi ở tạm bợ của hai bà cháu ngay đằng sau bến xe bus giữa thủ đô Mumbai
Nơi ở tạm bợ của hai bà cháu ngay đằng sau bến xe bus giữa thủ đô Mumbai

Bà Sakubai là người duy nhất chăm sóc Lakhan. Bà kể, người cha qua đời cách đây 4 năm, mẹ bỏ rơi cậu bé, chị cả thì chạy trốn. Cả quãng thời gian dài, chỉ có bà Sakubai và đứa cháu trai tật nguyền chung sống, sinh hoạt cùng nhau ngay bên vệ đường.


Bà Sabukai năm nay ở tuổi 70 nhưng vẫn phải làm lụng vất vả, kiếm từng đồng bằng việc bán các món đồ chơi nhỏ tại Chowpatty, bãi biển nổi tiếng tại Mumbai. Bà không còn sự lựa chọn nào khác ngoài trói cậu bé vào cột. “ Thằng bé bị điếc vì vậy nó không thể nghe tiếng xe cộ qua lại. Nếu bất chợt, cháu nó chạy sang đường, chắc chắn sẽ gặp tai nạn”. “Nhìn này, sợi dây thừng rất dài” – bà vừa nói vừa chỉ cho tôi sợi dây bị sờn dùng để cột chân Lakhan.


Thiếu cơ sở chăm sóc trẻ tật nguyền là vấn đề cấp bách











Ngoài bệnh bại liệt, Lakhan còn bị điếc và câm
Ngoài bệnh bại liệt, Lakhan còn bị điếc và câm

Có rất nhiều trẻ em giống hoàn cảnh Lakhan tại Mumbai – cô Meena Mutha một nhân viên công tác xã hội cho biết. Mutha bắt đầu giúp đỡ trường hợp của Lakhan vào khoảng cuối tháng 5. Một nhiếp ảnh gia chụp lại bức ảnh cậu bé và đăng lên tờ báo địa phương. Viên cảnh sát địa phương nhìn thấy nó và nhờ Mutha can thiệp, nhờ đó, Lakhan được đưa đi chăm sóc. “Khi tôi nhìn thấy hình ảnh đó, tôi cảm thấy cậu bé cần phải được giúp đỡ ngay lập tức. Cháu bé đó cần một mái nhà”. Bà của Lakhan đã qua tuổi 70, rất có thể chỉ 5,10 năm nữa, cậu bé sẽ chẳng có ai để chăm sóc – cô Mutha chia sẻ.


Tuy nhiên, không thể tìm được nơi nào chăm sóc cậu bé, Mutha buộc phải đưa Lakhan tới trung tâm trẻ thanh thiếu niên của chính phủ tại Mumbai. Hiện, Lakhan đang ở đây nhưng cô Mutha có vẻ chưa hài lòng vì đây không phải nhà dành cho trẻ em cần hỗ trợ đặc biệt. Và, “đây chính là vấn đề. Thủ đô Mumbai thiếu hụt nghiêm trọng các trung tâm cung cấp chỗ ăn ở cho trẻ em khuyết tật” – cô Mutha nói.











Cậu bé nằm co quắp bên cột cạnh bến chờ xe bus trở thành vô hình dưới con mắt của hàng nghìn người qua lại đây mỗi ngày
Cậu bé nằm co quắp bên cột cạnh bến chờ xe bus trở thành vô hình dưới con mắt của hàng nghìn người qua lại đây mỗi ngày

Ông S. A. Jadhav - Tổng giám đốc trung tâm thanh thiếu niên nơi Lakhan đang ở cho biết cậu bé đang được chăm sóc rất tốt nhưng ông Jadhav đang tìm nơi khác phù hợp hơn với hoàn cảnh cậu bé. Theo ông Jadhav, chỉ có một nơi duy nhất dành cho trẻ thanh thiếu niên có đủ điều kiện đặc biệt tại Mumbai nhưng ông không còn chỗ cho Lakhan vì hiện nay cơ sở này đã quá tải.


CNN đã nhiều lần liên hệ với Bộ trưởng Ấn Độ chịu trách nhiệm vấn đề phụ nữ và trẻ em tại Mumbai – bà Varsha Gaikwad nhưng không nhận được hồi đáp. Văn phòng của bà Varsha Gaikwad cách bến xe bus 59 không xa nơi Lakhan được tìm thấy.


Trang Trần (Theo CNN)



.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

KẾ HOẠCH HÓA GIA ĐÌNH

Liên hoan tuyên truyền viên dân số cơ sở năm 2012

Liên hoan Tuyên truyền viên Dân số cơ sở năm 2012 đã được tổ chức tại ba khu vực: ngày 10/10/2012 tại phía Nam (tỉnh Bạc Liêu), ngày 24/10/2012 tại miền Trung (tỉnh Phú Yên) và ngày 7/11/2012 tại phía Bắc (tỉnh Yên Bái). Mục tiêu của Liên hoan là tuyên truyền sâu rộng trong mọi tầng lớp nhân dân về các chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước về công tác DS-KHHGĐ giai đoạn 2011-2020 nhân các sự kiện kỷ niệm Ngày Dân số Thế giới, Ngày Dân số Việt Nam và Tháng hành động quốc gia về Dân số năm 2012. Tiếp đó là nâng cao kiến thức, kỹ năng tuyên truyền vận động và truyền thông thay đổi hành vi về DS-KHHGĐ cho đội ngũ cán bộ chuyên trách dân số và cộng tác viên dân số/y tế cơ sở, đồng thời tạo phong trào thi đua trong đội ngũ làm công tác DS-KHHGĐ góp phần thực hiện các mục tiêu DS-KHHGĐ năm 2012.

Đây là một sự kiện truyền thông đặc biệt, là ngày hội lớn, là nơi hội tụ, là dịp để đội ngũ cán bộ chuyên trách, cộng tác viên, tuyên truyền viên dân số các tỉnh, thành phố gặp gỡ, giao lưu, trao đổi mô hình hiệu quả, kinh nghiệm trong thực tiễn công tác DS- KHHGĐ.

Tất cả các đội tham gia Liên hoan đều phải trải qua 2 phần thi “Chào hỏi” giới thiệu về đội và những đặc trưng của địa phương và Tiểu phẩm tuyên truyền về những vấn đề mới, những khó khăn thách thức của công tác DS-KHHGĐ. Theo đánh giá của ban giám khảo, các tiết mục tham gia Liên hoan được đầu tư và sáng tạo nên phong phú về nội dung và hình thức thể hiện, đã phản ánh được những nét nổi bật, đặc trưng về văn hóa của vùng miền trong công tác DS-KHHGĐ; những thành tựu đã đạt được cũng như những khó khăn vất vả của đội ngũ cán bộ chuyên trách dân số xã và cộng tác viên dân số thôn bản trong khu vực.

Qua 2 phần thi, 63 đội tuyên truyền viên dân số của các tỉnh, thành phố đã mang đến Liên hoan những màn chào hỏi ấn tượng, giới thiệu được đầy đủ về các thành viên trong đội, cùng kết quả thực hiện công tác DS-KHHGĐ và về công tác truyền thông DS-KHHGĐ của địa phương mình. Nhiều địa phương đã thể hiện thành công đề tài nâng cao chất lượng dân số bằng phương pháp sàng lọc trước sinh, sơ sinh, chống tảo hôn, không sinh nhiều con.

Không chỉ làm tốt màn chào hỏi, các tuyên truyền viên dân số còn rất xuất sắc khi hoá thân thành diễn viên trong các vai diễn ở phần thi tiểu phẩm. Với tài năng diễn xuất, các tuyên truyền viên đã mang đến nhiều sự bất ngờ cho ban giám khảo và khán giả bởi vận dụng một cách sáng tạo, linh hoạt và sự thể hiện hài hước, dí dỏm qua những câu chuyện dân số có thực. Những tiểu phẩm mang đậm tính giáo dục được các đội thể hiện xuất sắc trong phần thi tiểu phẩm. Qua 02 phần thi, Ban tổ chức đã chọn ra các tập thể và cá nhân có thành tích xuất sắc để trao giải.

Kết quả, tại khu vực miền Nam, giải Nhất được trao cho đội Bình Dương; giải Nhì được trao cho đội Bạc Liêu và Thành phố Hồ Chí Minh; giải Ba được trao cho đội Tiền Giang, Đồng Nai và Cần Thơ. Các đội còn lại đồng giải Khuyến khích. Ngoài ra, Ban tổ chức còn trao 05 giải cá nhân cho các thí sinh là tuyên truyền viên hay nhất tại Liên hoan. Kết thúc Liên hoan tại khu vực miền Trung, Giải Nhất thuộc về đội Lâm Đồng. Đội Nghệ An, Bình Định đoạt giải Nhì. Hai giải Ba thuộc về đội Quảng Nam và Phú Yên. Các đội còn lại nhận giải Khuyến khích. Ban tổ chức cũng đã trao tặng 6 giải cá nhân tiêu biểu cho 6 đơn vị. Liên hoan tuyên truyền viên dân số cơ sở khu vực phía Bắckết thúc với giải Nhất thuộc về đội Phú Thọ, giải Nhì thuộc về đội Hà Nội, Thanh Hóa, Quảng Ninh; Giải Ba thuộc về Lào Cai, Yên Bái, Nam Định, Thái Nguyên. 18 đội còn lại nhận giải Khuyến khích. Ngoài ra, Ban tổ chức đã trao 8 giải phụ cho tuyên truyền viên dân số trẻ tuổi nhất, nhiều tuổi nhất, diễn xuất tốt nhất…

Phát biểu tại Liên hoan các khu vực, Lãnh đạo Tổng Cục DS-KHHGĐ đã hoan nghênh và cảm ơn lãnh đạo, cán bộ, cộng tác viên ngành DS-KHHGĐ các tỉnh, thành đã cùng tề tựu tham dự liên hoan, đồng thời nhấn mạnh những thành quả to lớn mà ngành đạt được suốt thời gian qua luôn được tạo ra bởi những cộng tác viên dân số đã không quản gian khổ đi từng ngõ, gõ từng nhà, rà từng đối tượng. Lãnh đạo Tổng cục cũng gửi lời cảm ơn đến cấp ủy, chính quyền các tỉnh đã hỗ trợ tổ chức Liên hoan Tuyên truyền viên Dân số cơ sở tại các khu vực.

Ba cuộc Liên hoan tại 3 khu vực đã lựa chọn ra những tiết mục xuất sắc nhất đưa về Hội thi Liên hoan tuyên truyền viên dân số cơ sở toàn quốc được tổ chức tại Hà Nội vào ngày 10-11/12 nhân dịp Tháng hành động quốc gia về Dân số và Ngày dân số Việt Nam 26/12.

Cũng tại các khu vực, ba vấn đề lớn của hoạt động DS-KHHGĐ gồm: quy mô dân số, cơ cấu dân số và chất lượng dân số đã được các đại biểu chia sẻ tại hội thảo “Nâng cao chất lượng, hiệu quả các hoạt động truyền thông trực tiếp về DS-KHHGĐ tại cơ sở”. Các đại biểu nhấn mạnh tầm quan trọng của công tác truyền thông, đặc biệt là truyền thông trực tiếp tại cơ sở, trong bối cảnh hiện nay và thời gian tới với những nhiệm vụ khó khăn hơn.